Sunday, December 9, 2012

Đông

Đông đang đến
cái giá rét của nhiệt độ lúc nào cũng dưới âm độ làm tâm hồn mình dễ bị bệnh. mũi thì khọt khẹt, họng thì khô khóc, da dẻ khô nhăn.

Tuyết
cái màu trắng xóa đến tinh sương và sung sướng.

Wednesday, November 14, 2012

Thư đầu đông

Khi gió thu bắt đầu lạnh lẽo hơn,
Em đã co ro trong cái lạnh mới chớm về.


Lúc trước ngày 4-7-2011 ngồi bàn là sẽ đi Úc hay Canada, đã bảo là thôi Úc đi, ít ra em chịu nóng tốt hơn chịu lạnh.. giờ thì phải cái lạnh lẽo khủng khiếp (nói quá chứ giờ mơi 1 độ thôi, chưa chi cả mà) này đây...

Hôm qua tí tởn gặp 1 shop Orange factory (chuyên hàng rẻ rẻ), nhảy vào mà muốn khóc, cơ man nào là áo ấm, mà em thì nghèo vét túi không ra đồng nào, dù thân gầy đang run cầm cập vì rét thì cũng chỉ dám sờ sờ mó mó mà ao ước: "chao ôi là ấm!!"..thích cái áo len dày màu lông chuột có lớp lông cổ êm, giá cũng 140k! ngó qua cái áo khoác gió đệm bông dày ơi là dày , cũng 120k! cái túi áo chỉ còn 3k chưa bằng ly cafe vừa uống ở cafe bean & tea leaf lúc chiều... lòng đau như cắt, nước mắt đầm đìa, nghĩ làm sao mập lên giảm lạnh sống qua vài con trăng sắp tới?

Bước ra đường dòng người hối hả, hóa ra mình đã ở đây!
Em đã nghĩ mình thật tốt, được sống thật tốt...Bên cạnh thứ tình cảm giữa con người với con người, với em, yêu và được yêu là đồng nghĩa với sống. Làm được điều mình thích, trải nghiệm bản thân mình, thật tốt!
Với em, hòa vào kiến trúc, ngắm nhìn công trình nào đó, cũng vui như yêu thương.
Với em, hòa vào cuộc sống, bước và ngắm nhìn cuộc sống, cũng đã mênh mang cảm giác hạnh phúc.

Em bình thường bé nhỏ chưa biết mình có thể đem lại cho ai hạnh phúc hay tình yêu cho ai không, cũng như em mỏi mệt chẳng muốn bước vào cuộc đời ai nữa. Em không tin mình lại, có thể, hết lòng, hướng về ai đó nữa, bằng tấm lòng và dám gạt bỏ những thói quen của mình, sắp xếp thời gian của mình, chỉ để bước vào cuộc sống của ai đó. Chắc vì, trái tim mình, không sẵn sàng.

Em vẫn hạnh phúc, dù có người nào đó cho rằng là kiểu hạnh phúc của kẻ tự kỉ - nhưng sao nhỉ? dù chỉ 1 mình em vẫn hạnh phúc, bởi bằng giao hòa cảm nhận với xung quanh, điều đó thật dễ dàng so với việc sẽ cùng ai đó (số nhiều) thấy hạnh phúc.

Cho gió lạnh ngày cuối thu.
Chờ mong ai với những mênh mang nỗi nhớ.


Đẹp quá! sống thật tốt!



Wednesday, November 7, 2012

tháng 11 - trời thu chao trở

Tháng thu về
những sáng lạnh tê người
chỉ có mèo lười
cuộn tròn chăn ương bướng.

Tháng thu vàng
nhuộm tràn nỗi nhớ
những chuyến đi xa, trốn chạy
xao xuyến gió rụng tràn thơ

Chỉ có em với nỗi nhớ mênh mang
mỗi ngày về anh
nếu lá đếm nhành cây được
thì nhớ anh có thể vẽ bằng lời.
(MK)


Em thích ánh sáng rực hồng
chói lòa đôi mắt
chỉ vì em có thể nhìn ngắm anh trong đó
bằng trái tim em
vẽ nên khuôn mặt người

những nỗi nhớ chẳng thể đặt tên
như trời thu chao trở
nơi mình em chìm trong gió
và nỗi nhớ anh giả dối đến nôn nao

Gửi đến nụ cười và kỉ niệm
như ánh sáng xa vời khó nắm bắt
chỉ đẹp khi còn xa cách
Và biến anh thành vô ảnh lung linh .
(BH)



Cho trời thu những ngày trong vắt
những hàng cây bạt gió
những màn lá dày chỉm lấp bước chân.
Và màu mây trời mưa cuốn vàng ươm.

Em muốn đi xa, không bước vào lòng anh
Em sợ những nỗi nhớ kéo mình tít tắp
ương bướng trái tim em khuất lấp
Những kỉ niệm cũ xa vời

Đến với anh bằng nỗi ngập ngừng
khi lòng em còn vươn nơi xa khác
dủ trải lòng ấm áp
cũng chưa xóa nhạt nhòa

Nếu ta có gặp lại nhau trong nhịp dòng thu năm khác
Có chắc anh còn đó nỗi nhớ thương?
Vì trái tim em ương bướng chẳng nghe lời
Nên hẹn hò chắc còn xa cách.
                  phải không anh?
(HN)


Cho riêng mình một màu thu 
rực rỡ
để lòng bước đến những đất ước mơ
đánh đổi bằng cách xa ấm áp

Cho mình đi xa
để trốn thoát
cơn mộng mị vợi vời

Em bảo em còn thiết tha
là em gian dối

em bảo em quên ngặt
là em cũng chẳng thật thà

kỉ niệm về thời gian
ý thức về không gian
vì ta không nhớ
nên em cũng quên đi thế nào

Xuân hè trôi qua
ấm áp vì có anh
cho em quên đi 1 ước mơ khác

Thu đông vắng anh
cho em trở lại
chính mình 
yếu đuối
như lá thu cố vươn lại cành
troi trụi đi

nhưng là ước mơ
cho bừng cháy

tháng 11 trời thu chao trở 
ước mơ có anh.
(Viết cho Thiên Lý- Seoul 2012)